Trang

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2018



đọc đến dòng cuối cùng mà cười sặc sụa  !!  Đúng là kẻ 9 lạng, người 1 cân.


* Chuyện ngụ ngôn bác sĩ.

( Ngầu Pín )


Một cậu bé mắc bệnh hiểm nghèo, mọi bác sỹ trong cuộc hội chẩn đều tiên lượng cậu bé này sẽ Nại hà vọng nguyệt. Bà mẹ mất ăn mất ngủ, suy sụp, dịch hàng rào được 1 khoản tiền, cố đưa 1 khoản lớn cho bác sỹ. Vị bác sỹ đáng kính cầm luôn.

- Anh thế là thất đức, chị điều dưỡng phàn nàn : Cậu bé sắp chết rồi, cầm tiền làm gì cho chị kia thêm khổ ?? 

- Đúng vậy, cậu bé sắp chết và mẹ nó hiểu thế, ở Việt Nam bác sỹ chỉ nhận phong bì như 1 lời cảm ơn khi con bệnh khỏi mà thôi. Cả chúng ta và mẹ nó đều hiểu vậy.

- Nhưng nó có khỏi đâu ?? nó sắp chết rồi. 

- Mẹ đứa bé cũng sắp chết do suy sụp, bà ta ko còn hi vọng gì nữa, tôi phải cầm phong bì cho bà ta ngủ được, nếu không bà ta cũng thành bệnh nhân của chúng ta, món tiền này giữ làm tin thôi, chúng ta sẽ trả lại bà. 

- Anh sẽ rắc rồi to nếu chị kia làm rùng beng đó, hỡi bác sỹ thiện lành.

- Đành thôi, tôi không muốn nhìn chị ta trong tuyệt vọng.


Thế là mẹ đứa bé ngủ đc, bà ta tin cậu bé sẽ sống vì bác sỹ đã cầm tiền rồi. Và ngày qua ngày, 1 phép lạ nào đó, chú bé không chết và bình phục dần, phục hồi rất nhanh. Bà mẹ mừng rỡ như điên, luôn mồm cám ơn bác sỹ.

- giờ món tiền này thì sao thưa bác sỹ, chú bé đã bình phục rồi ?? chị điều dưỡng đưa ra cái phong bì.

- Dĩ nhiên giờ thì chúng ta không trả lại nữa, tiền này chúng ta đi làm 1 trận diệu thịt bét nhè .....

Đời ..... đéo biết thế nào đâu - vị bác sỹ khả kính nổ với đồng nghiệp và tu 1 hơi cạn cốc bia.

Mẹ cậu bé về sau tiếc rẻ với bạn bè:

- Bệnh này chắc nhẹ thôi, biết thế đéo đưa tiền ....





* Kho tàng chuyện cổ annam xịn : ăn 1 quả, trả cục vàng.


( Ngầu Pín )


Ngày xửa ngày xưa ở 1 xứ hình rươi nọ có 1 anh nhà giàu. Nhà giàu dĩ nhiên là do chăm chỉ cần cù thông minh, địt mẹ con nào bật tát vỡ mồm lồn. Gần đó có 1 anh nhà nghèo, nghèo là do lười ngu diệu và đẻ khỏe, có con nào bật ko ??? để lão phu, hehe, tát vỡ mồm lồn hả hả. Anh nhà giàu có 1 cây khế mỗi mùa ra dăm quả lèo tèo, anh thích ăn tu hài vang đỏ chứ đấm lồn vào khế. Thì có ông đại bàng to đến ăn, anh giàu bảo ăn mẹ mày vừa thôi vì thàng hàng xóm hay xin, thàng hàng xóm là thằng nghèo, thằng đó chỉ ăn lồn trâu xào khế.

Đại bàng mở mõm nói đc tiếng người, nó nói : 

- Tao ăn 1 quả, tao trả cục vàng, may túi 3 gang, địt mẹ thàng mất nết.

Anh giàu bảo : bố đéo mất nết, vàng ở đâu ?? 

Bàng nói : ngoài đảo

anh giàu hỏi : đi kiểu đéo gì ??

Bàng nói : ngồi lên lưng tao chở đi

anh giàu hỏi : có seat bell không ?? 

bàng nói : đéo có

anh giàu bảo : cút con mẹ mày đi, có vàng đã đéo phải ăn cắp khế, bố đéo ngồi lên lưng con ngu điểu rụng lông chỉ nói phét.

Chim bay mẹ mất, chuyện đéo nói nữa.

Trong 1 bữa giỗ vui mồm anh kể cho anh nghèo nghe, dcm thàng nghèo mắt sáng rực, may túi sang rình. May làm sao, con đại bàng rụng lông lại đến. chỉ chờ có vậy, anh nghèo xách túi phóng lên lưng đại bàng, mỏ vàng trực chỉ. đại bàng gồng hết cỡ, đập cánh phành phạch đưa anh nghèo đến 1 hòn đảo, hỡi ôi, toàn cát vàng.

anh nghèo hỏi : vàng đâu ?? 

đại bàng bảo : đó đó

anh bảo : cát vàng chứ có phải vàng đéo đâu

bàng nói : giống chim bọn tao gọi đó là vàng

Anh nghèo hét lên 1 câu, đéo cần nghĩ, tóm cổ chim bẻ cái rụp, chim phun cứt ra chết, răng nhe ra. Giết xong anh mới nhớ đéo có nó đéo về đc, anh đành ở đảo bới cứt ăn thay cơm, trong đống cứt chim có hạt đéo gì trồng trên cát hóa quả dưa, anh khắc chữ thả xuống biển cầu cứu. Dòng chữ anh khắc là : 

Bố nhà giàu ơi, con ngu con hối hận lắm rồi .....


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét