nghe quảng cáo thấy hay quá. ANH KHÔNG BIẾT UỐNG CAFE , ANH BỊ ÉP TIM ..... A KHÔNG THÍCH ( Only C ) Đó là lời mình nói rất rõ ràng với cậu em nhân viên pha chế. Thằng bé cười rồi nhẹ nhàng trả lời mình : A uống thử cafe em pha, e chắc chắn với anh là sẽ thay đổi định kiến ..... Mình nghĩ thầm : " Điên mà uống cho say nằm bẹp 1 chỗ rồi tao làm trò cười cho khách tại quán à ??? ", vì mỗi lần say mình vô cùng vật vã như thằng nghiện vậy. Thôi, anh k uống đâu. E tha cho anh ..... Thằng bé k hề bỏ cuộc với ý định lừa mình uống ly cf nó pha ..... chú bé lấy bột cf rang ra, sau đó đứng trc mặt mình cười nhẹ. Thề, cái bột pha xay ra có 1 cái mùi vô cùng lạ , mình xin thằng ku cho xem nó là gì và đưa mũi ngửi thử thì ối dồi ôi ..... 1 cái mùi quá là THƠM , nó có mùi ngọt nhẹ như nc hoa, 1 vị thơm nhưng k hề gắt như những cf mình từng ngửi, đặc biệt cf nó lại có màu nâu đỏ, lẫn với bột cf lại có 1 vài mẫu cánh hoa cắt nhỏ rất lạ. Hỏi ra thì mới biết đó là cafe có xuất xứ từ Ethiopia, ngay vùng thung lũng miệng núi lửa và có điểm đánh giá của chuyên gia thế giới là 91, có thể nói nằm ở top Thế Giới trong khi Cf ngon nhất Việt Nam chỉ đc đánh giá tầm 71,72 . Mình k thể cưỡng lại đc đành đánh liều sức khỏe bản thân thử món cafe đến từ Châu Phi này xem nó ra sao ??? Tôi say mê nhìn ku em pha cf 1 cách rất lạ, nó hao hao giống cf Phin VN nhưng có giấy lọc cf, bình thủy tinh để chắt cf đc lọc qua giấy rất đẹp. Về thẩm mỹ vốn dĩ cũng đẹp... Sau 5 phút , tôi hồi hộp thử THÌ : - Nó lạ quá, k như tất cả cf mà mình đã từng uống. Nó rất thơm, có vị hơi giống mùi Cam, hơi chua, sau đó thì đắng nhưng không hề gắt, sau cùng là ngọt, rất thanh, cái ngọt nhẹ nhàng lạ lùng mà mình chưa từng cảm nhận đc qua tất cả ly cf không đường trc đó. Nó có màu như nước trà, nâu đỏ trong vắt, không đen như cà phê đen Việt Nam, đặc biệt là nó loãng và không hề đặc kẹo. Uống xong càng về sau nó lại có thêm vị của Kim loại nung chảy. Vì thế cf này phải uống nhanh, k được để quá lâu. Đây là thứ nước gì ??? Cà phê đây sao ?? Sao vị nó lạ thế ???? Thơm ngon đến kì diệu .... Đặc biệt sau nửa tiếng uống hết ly cf rồi thì tôi k hề bị ép tim mà ngc lại là 1 tinh thần vô cùng sảng khoái. Mình hoang mang vô cùng và hỏi đi hỏi lạ thằng bé, thằng bé chỉ cười và nói rằng Chính Xác thì anh đang đc thử chất cà phê ngon được các chuyên gia đánh giá là ngon bậc nhất , loại cafe-in trong chất cf không nhiều như cf Việt Nam nên a chỉ tỉnh táo chứ không say. Ly cà phê lại đặc biệt ngon hơn rất nhiều vì không gian quán xinh đẹp tại The Feine. Đúng, cuộc đời là những trải nghiệm, và từ đấy tôi đã bắt đầu tập uống cf. Mình bắt đầu thấy thích. Cám ơn ly cf thần thánh của em đã mang anh đến với thế giới cafe. Anh chị em hãy ghé ngang The Feine số 33 đường số 4 Khu Trung Sơn thuộc cty giải trí Only C entertaiment để thưởng thức những ly nước ngon và nếu có cơ hội hãy thử qua ly cf thần thánh mà mình đã đc thử. Đặc biệt The Feine cf đã thay áo để cùng các anh chị em đón Tết nguyên đán. Hãy đến sống ảo chụp hình check - in cùng The Feine cafe nhé.
Thứ Tư, 22 tháng 1, 2020
1 buổi tối thật bình dị và nhẹ nhàng ở 1 thành phố hiện đại của Nhật Bản, mọi thứ trông thật lặng lẽ và tự nhiên. Rất hay và rất khác lạ !! có thể thấy đường phố bên Nhật Bản cũng đi bên trái giống như nước Anh. Đi bên trái có nhiều cái lợi hơn là đi bên phải bởi vì chân trái thường là chân trụ, khi lên xe hoặc xuống xe thì lên và xuống bên TRÁI dễ hơn, nếu như đi bên TRÁI mà muốn xuống giữa chừng thì theo thói quen sẽ xuống bên trái, khi đó bên trái sẽ là vỉa hè, xuống xe sẽ an toàn hơn là đi bên phải. Khi ngừng xe nếu muốn chống chân thì do đi bên TRÁI, chân trái chống xuống vỉa hè sẽ thoải mái hơn là chống chân bên phải. Hoặc khi dắt xe do thói quen dắt xe bên TRÁI thì người dắt xe sẽ đi ở phía bên trong lề đường gần vỉa hè, an toàn hơn là khi đi bên phải do nếu dắt xe bên trái thì phía bên ngoài là xe cộ đang lưu thông sẽ rất nguy hiểm.
người dân Hong Kong chào đón công nương của hoàng gia Anh thật náo nhiệt và hồ hởi, chứng tỏ người dân Hong Kong quý mến những người Anh đang cai trị mình nhiều đến dường nào. Thật là cảm động !!
Thứ Tư, 15 tháng 1, 2020
cho dù là những ngôi làng xưa cũ nhưng nhà cửa trông vẫn đẹp, điều đó chứng tỏ không chỉ bây giờ nhà cửa xây theo lối hiện đại mới đẹp mà từ xưa nhà cửa của người Nhật cũng đã rất đẹp rồi. Chưa kể thiết kế bên trong những ngôi nhà đó nữa.
Ngôi làng cổ phủ tuyết như cổ tích. ( vnexpress ) Nằm nép mình bên dãy núi của tỉnh Fukushima, ngôi làng nhỏ Ouchi-juku mang nét đẹp cổ kính của thời kỳ Edo hàng trăm năm trước.
Nằm ở thị trấn Shimogo, quận Minamiaizu, tỉnh Fukushima, làng cổ Ouchi-juku từng là khu phố trọ và trạm gửi phát thư có từ thời kỳ Edo ( 1603 - 1868 ). Đây là điểm dừng chân nghỉ ngơi dành cho lãnh chúa, lữ khách và người vận chuyển gạo từ các vùng vào thủ đô Edo ( Tokyo ngày nay ). Các con đường Shimotsuke, Aizunishi-gaido ..... nằm bên trong khu Ouchi-juku từng là huyết mạch giao thông quan trọng liên kết Aizu Wakamatsu với Nikko Imaichi. Hiện nay, 30 ngôi nhà lợp mái tranh truyền thống ở Ouchi-juku được chính phủ Nhật Bản bảo tồn nguyên vẹn, là khu vực kiến trúc truyền thống quan trọng cấp quốc gia.
Ngôi làng tái hiện thời kỳ Edo với nhà trọ, cửa hàng lưu niệm, ẩm thực giúp du khách trải nghiệm lối sống cổ xưa ở Nhật Bản. Nơi đây còn có một nhà triển lãm về lịch sử, truyền thống của thị trấn, đền thờ và chùa để du khách tham quan, cầu nguyện. Trên con đường vào làng, bạn có thể thong thả tản bộ ngắm các tác phẩm nghệ thuật dân gian như đồ gốm, vải.
Khi tuyết tan, bạn sẽ được ngắm sự chuyển mình kỳ diệu của thiên nhiên Ouchi-juku. Mùa xuân nơi đây có nhiều loài hoa khoe sắc tô điểm cho làng cổ. Hoa anh đào tháng tư hồng phớt, thoảng hương trong gió. Hoa cải dầu nở rực rỡ vào tháng 5. Lễ hội giữa mùa hè được tổ chức trong không gian rộn vang tiếng trống, tiếng sáo cùng những bộ trang phục rực rỡ. Mùa thu, những ngọn núi bao quanh ngôi làng rực sắc vàng đỏ của lá rừng.
Từ 10 ký cacao đến chai rượu Tết . ( soi.today ) Cách đây vài năm, cô bạn thân của tôi nói muốn giới thiệu cho tôi gặp cậu bạn cùng lớp cũ. Cậu này tên Lộc, đang đi học nước ngoài, nhưng vừa về Việt Nam nghỉ hè. Tôi có hơi lưỡng lự, nhưng câu tiếp theo của cô bạn khiến tôi khoái Lộc liền dù lúc đó chưa chạm mặt “ Thằng đó là fan của Joss Whedon ”. Hóa ra Lộc rất thích Joss, rất thích series truyền hình Buffy the Vampire Slayer nói riêng và phim nói chung, Lộc cũng thích hoạt hình Nhật, khoái đọc truyện tranh. Và khi gặp nhau rồi, tôi phát hiện ra Lộc còn thích ăn ngon – toàn những thứ tôi thích. Thế là tôi nhận Lộc làm anh em kết nghĩa, hai đứa hợp nhau kinh khủng. Khi Lộc về nước luôn thì cứ mỗi cuối tuần tôi lại kéo cậu lên nhà tụ tâp nấu ăn, chơi đánh mạt chược, rồi bàn chuyện phim phỏng, sách vở. Quen lâu thì biết bố mẹ Lộc nghiên cứu nông nghiệp, đặc biệt là giống hạt cacao. Lộc nói trái cacao vừa làm sô-cô-la, vừa làm mỹ phẩm ( bơ cacao – hay cacao butter- rất tốt cho da ), vừa làm rượu được. Thế nên Lộc muốn dùng trái cacao trồng tại Việt Nam để làm ra sản phẩm gì đó của Việt Nam, do nông dân nước mình chăm bẵm cây kỹ, chất lượng sản phẩm chả thua gì Tây, giá lại rẻ hơn nhiều. Tôi ngạc nhiên, vụ trái cacao làm ra sô-cô-la hay mỹ phẩm thì tôi biết, chứ rượu thì chưa nghe bao giờ. Lộc bảo rượu cacao ngon lắm, ngòn ngọt nhẹ nhàng, dễ uống. Cậu em kết nghĩa bèn tặng tôi một chai cậu tự ủ, bảo tôi uống thử. Uống vào xong tôi ngây ngất, rượu ngọt nhưng không ngọt lịm, vị dễ chịu khiến uống vô tỉnh táo. Tôi bảo Lộc “ Này, rượu thế thì bán đi sẽ ra khối tiền ”. Lộc cũng ậm ừ, nói rằng làm cho bạn bè vậy thôi chứ cậu chưa lo nổi vụ nhãn hiệu, bao bì. Lộc còn nhiều việc, rồi còn trang trại, chưa kinh doanh lớn được. Thế là trong cả năm, tôi uống rượu không nhãn Lộc biếu. Bố mẹ tôi khi thử rượu cacao cũng rất thích, Tết năm trước họ còn bảo tôi kêu Lộc đưa một chai để cả nhà vui Tết. Bạn bè đến nhà tôi đều ghen tị vì “ con ” Pha Lê kiếm đâu ra rượu xịn thế, tôi cười hề hề, bảo rằng nhờ Joss Whedon đấy. Vậy nên Tết năm nay, tôi mừng kinh khủng khi thấy Lộc lôi chai rượu ra bán, có nhãn hiệu đàng hoàng. Nhãn hiệu mộc mạc, xinh xinh, đúng chất Việt Nam. Lộc lấy tên Stone Hill cho thương hiệu, vì Stone Hill có nghĩa là đồi đá – là đồi nhà Lộc cải tạo để trồng cây cacao. Một cặp rượu ( tức 2 chai ) Lộc bán với giá 300 ngàn, 1 chai có 150 ngàn. Tôi mua hai cặp tặng gia đình, sau đó kể lể với một Soi thế nào mà Soi ấy nhờ tôi mua giúp. Soi uống rượu xong cũng ngây ngất, nhờ mua thêm nữa, rồi thêm nữa, báo hại Lộc chạy tới nhà tôi muốn hộc hơi để giao thêm rượu. Tết nhất, tôi nói Lộc nán lại ăn uống đi, Lộc vốn thích món ăn tôi nấu mà. Thế nhưng Lộc bận công việc quá, phải chạy giao rượu chỗ khác nữa, nghe đã mừng. Để làm ra được một chai này, Lộc phải : – Sử dụng 100 % nước ca cao nguyên chất được ép từ những trái ca cao ở nông trại gia đình tại Đồng Nai – Phải mất 10kg cacao mới được một chai – Được lên men với men gạo truyền thống trong suốt 12 tháng – Và quan trọng: được làm từ cacao Việt Nam Rượu này cất tủ lạnh cho lạnh uống rất ngon, để bao lâu cũng được, càng lâu vị càng đậm đà, như băng tửu ấy. Thử “ liều ” một lần với hạt cacao Việt Nam nhé, tôi tin là bạn sẽ bất ngờ.
nhìn chính quyền Trung Quốc đối xử khéo léo với dân làng trong việc thu hồi đất bằng cách sau đó cho bầu cử dân chủ trong nội bộ làng đã cho thấy Trung Quốc vẫn là 1 chính quyền mạnh vậy. Lý Quang Diệu viết về chính trị Trung Quốc . ( nghiên cứu quốc tế ) TRUNG QUỐC : MỘT CHÍNH QUYỀN TRUNG ƯƠNG MẠNH Để hiểu được Trung Quốc và tương lai của quốc gia này trong 20 năm tới, bạn phải hiểu về con người và xã hội của họ. Trong 5.000 năm, người Trung Quốc tin rằng đất nước chỉ an toàn khi chính quyền trung ương mạnh. Một chính quyền trung ương yếu có nghĩa là lộn xộn và hỗn loạn. Một chính quyền trung ương mạnh sẽ đưa đến một đất nước Trung Hoa hòa bình và thịnh vượng, mọi người Trung Quốc đều hiểu điều đó. Đây là nguyên tắc cốt lõi được rút ra từ những bài học lịch sử sâu sắc nhất, sẽ không có sự chệch hướng khỏi nguyên tắc này trong tương lai gần. Đây là một tư tưởng có trước thời cộng sản, nó đã tồn tại qua hàng trăm năm, hàng ngàn năm. Một vài người phương Tây muốn nhìn thấy Trung Quốc trở thành một nền dân chủ theo truyền thống phương Tây, điều đó sẽ không xảy ra. Người Mỹ tin rằng bạn không thể trở thành một quốc gia thành công nếu không có các cuộc bầu cử phổ thông đầu phiếu Tổng thống hay là Quốc hội, bạn phải thay đổi lãnh đạo vài năm một lần. Đó là cái nhìn định kiến của họ về thế giới. Người Trung Hoa chưa bao giờ có truyền thống đó. Trung Quốc là một quốc gia rộng lớn với 1,3 tỷ người, một nền văn hóa khác biệt và một lịch sử khác biệt. Nó sẽ làm theo cách của nó.
mấy cô gái mặc bikini màu TRẮNG trông thật là dễ thương và đáng yêu, vô tư vui đùa bên hồ nước nhìn giống y như là các THIÊN THẦN vậy ........ hihihihihihhi
nhiều loại đồ ăn vừa nướng vừa chiên các kiểu trông thật là đã thèm. Có những cửa hàng bán bánh mì và bánh ngọt, socola trông thật là ngon. Ngoài ra còn có những cửa hàng bán thịt mà giá chỉ chừng chục đồng 1 kg thịt, so với mức lương trung bình bên Anh là khoảng 1500 đồng thì trong 1 tháng có thể mua được gần cả trăm kg thịt, trong khi ở các nước khác thì 1 tháng chỉ có thể mua được vài chục kg thịt mà thôi ......... có thể nói là chênh nhau rất lớn về mức sống. Giá thịt rẻ như vậy một phần là do ở Châu Âu nông dân chủ yếu làm nghề Chăn Nuôi và biết cách chăn nuôi có phương pháp cho nên dù là heo, bò hay là gà thì con nào cũng đều rất bự, cho nên giá thịt mới rẻ đến như vậy.
Cuối tuần mổ một con bò : các nước khác nấu gì khi ta nấu phở. ( soi.today ) Kỳ này, chúng ta cùng tìm hiểu về các phần bò trái khoáy, nhất là đối với dân Tây hiện đại toàn thích ăn bít-tết. Người Việt hay tận dụng các phần này để nấu phở hoặc bún – dân nghèo mà, ta không có thói quen bỏ phí thịt. Nhưng phở mãi cũng chán nhỉ ? Vậy bạn bè các nước đối phó với mấy phần kỳ cục này như thế nào để ta còn học hỏi ? Nạm ( Brisket ) Nạm nằm ở dưới phần vai và trên phần bắp của con bò. Ai thường xuyên ăn phở thì sẽ quá quen thịt nạm bò rồi, các bà các cô cũng thích phở nạm vì đây là cái phần nấu ..... chín nhăn. Nạm là phần thịt nổi tiếng khó ưa. Thịt nạm dai, có gân nhỏ li ti nên khó lòng lấy chiên bít-tết. Tuy nhiên gân của phần nạm lại không đủ dày và giòn như bắp, thành thử đem nạm ra hầm ra-gu cũng chẳng ngon bằng. Nấu tái nạm không mềm nổi, lúc chín phần thịt này lại hơi bị tình trạng thô thô sạm sạm, ăn phát ghét. Người Việt mình hay xử lý bằng cách hầm lâu cho nhừ rồi cắt lát mỏng để ăn phở, hoặc cắt nhỏ rồi hầm với gia vị.
Phở nạm nhà ta Tây cũng xử lý nạm theo kiểu hầm lâu, nướng lâu rồi cắt mỏng hoặc xẻ từng phần nhỏ ăn. Dù vậy Tây không ưa nạm lắm do nó phải ăn chín; tái chút là nó dai liền.
Nạm bò nướng lâu ( nên thịt trắng nhách ) và cắt mỏng.
Nạm nướng cháy xém rồi đổ nước dùng vào hầm, do hầm lâu nên có thể bỏ khoai Tây vào chung luôn. Như vậy nồi hầm vừa có thịt, nước, vừa có củ. Thịt nạm này cắt nhỏ vừa ăn cũng ngon, dù không bằng bắp bò
( Mai Dương ) Chiến thắng vĩ đại trước quân Thanh đã chính thức đưa Quang Trung vào ngôi đền của những Anh hùng dân tộc. Chiến thắng này cũng đã làm lu mờ những góc khuất khác của người anh hùng áo vải mà hậu thế thời hiện đại hầu như rất ít được biết đến hoặc phổ cập. Tây Sơn cũng là triều đại không đội trời chung với triều Nguyễn, ở đó, chúng ta thấy dáng dấp của một cuộc cách mạng để thiết lập và hình thành một chế độ mới thay vì tính chất kế thừa truyền thống. Các sử gia thời hiện đại có lẽ vì yếu tố chính trị nên khi giữ góc nhìn chừng mực với Vương triều Nguyễn bao nhiêu thì lại ưu ái và nâng niu Tây Sơn bấy nhiêu. Người ta viết về cuộc hành quân thần tốc của Tây Sơn, viết về những dự định giành giật lãnh thổ Trung Hoa còn dang dở của Nguyễn Huệ, viết về cái chết tức tưởi ở tuổi 40 của người anh hùng với đầy sự khâm phục xen lẫn tiếc nuối. Người ta viết về cành đào của Lê Ngọc Hân như một chứng tích yêu đương đẹp đẽ của chính nghĩa, của tinh thần dân tộc, của sự lãng mạn đầy tính sử thi. Nhưng người ta quên rằng, Dựng ngọn cờ phù trợ chúa Nguyễn trong những ngày khởi nghiệp là cái cớ đầu tiên của Tây Sơn, có thể xem như là một giải pháp thu phục lòng dân giai đoạn đó, là chi tiết không được nhắc tới. Kết giao với hải tặc Trung Hoa, những thành phần tội phạm trôi nổi trên biển là chi tiết không được nhắc tới. Và quan trọng nhất, trong cơn say chiến đấu và chiến thắng của mình, triều Tây Sơn đã sa vào một lỗi lầm không thể quay đầu được nữa, đó là tàn sát tận cùng dòng họ Nguyễn, đỉnh điểm là khai quật, xới tung lăng tẩm của tất cả các triều đại Chúa Nguyễn trước đó. Nguyễn Ánh khi thoát khỏi những cuộc truy soát này và nuôi chí phục hận, mới chỉ là một thiếu niên đang tuổi trăng tròn. *** Có một điều lạ lùng là khi chiến thắng và lên ngôi hoàng đế, đối tượng mà Gia Long - Nguyễn Ánh tìm & diệt để trả thù không phải dòng dõi Chúa Trịnh vốn là kẻ thù truyền kiếp của tổ tiên mà lại chính là Tây Sơn. Dưới tay Quang Trung, Nguyễn Ánh vĩnh viễn là một kẻ bại trận nhưng khi Quang Trung gục đổ, kẻ bại trận kia lại lừng lững sống lại và đẩy hậu duệ của vị vua Tây Sơn lừng lẫy vào một trong những cuộc trả thù tàn khốc nhất trong lịch sử. Sử chép rằng, Gia Long cho tập hợp 4 người con trai của Quang Trung lại [ trong số đó có Quang Toản - vị vua kế vị của Tây Sơn ] rồi đào mồ mả của Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ lên, bắt họ chứng kiến cảnh chặt đầu các bộ xương, băm vằm bộ xương, bắt quân lính tiểu tiện vào các hộp sọ. Quang Toản & các em bị hành hình đến chết trong đau đớn. Hộp sọ của Thái Đức Hoàng Đế - Nguyễn Nhạc, Quang Trung Hoàng Đế - Nguyễn Huệ, Cảnh Thịnh Hoàng Đế - Quang Toản được cho vào rọ, đeo xiềng xích và tống giam vào xà lim vĩnh viễn. *** Điều gì đã tạo ra một động cơ trả thù ghê rợn đến vậy từ Nguyễn Ánh ? Rõ ràng đây không phải là mức độ trả thù thuần túy từ những cuộc chiến đấu, đấu tranh giành chính trị như bao đời nay vẫn xảy ra. Chúng ta thấy trong đó có sự hận thù được gột rửa một cách hả hê bất chấp điều tiếng chỉ bởi đơn giản đó là sự rửa nhục. Giá như Quang Trung đừng làm cái điều được đánh giá là thất đức khi đào mồ đào mả tổ tiên Nguyễn Ánh, giá như Quang Trung đừng nhẫn tâm khai quật mộ của cha đẻ Nguyễn Ánh rồi vứt sọ xuống dưới dòng sông lạnh, giá như ông chỉ dừng lại ở chiến đấu và chiến thắng thì hậu thế của ông dẫu có đánh mất cả sự nghiệp của tổ tiên vì kém cỏi thì cũng không đến mức đau đớn và nhục nhã đến như vậy. Thương thay cho Quang Toản phải gánh cái họa kinh hoàng từ người Cha của mình. Anh có thể tước binh quyền của người ta, có thể bỏ tù họ, có thể giết họ, điều đó không sao vì anh là người chiến thắng. Nhưng nếu anh sỉ nhục họ, tấn công vào chữ Đạo, chà đạp lên nhân phẩm và lương tri họ, thì mối thù mà anh tạo ra sẽ là vạn kiếp và không ai khác chính đời con cháu của anh phải gánh chịu mà thôi. *** Lịch sử chép rằng có 2 người con và 1 người em họ của Nguyễn Nhạc thoát được, trốn vào vùng dân tộc, mãi đến đời Minh Mạng mới dám về thăm quê vì nghĩ rằng oán cừu đã hết nhưng họ đã nhầm, Minh Mạng vẫn cho người lùng bắt và giết sạch bằng hết. Người ta cũng phân vân rất nhiều vì cái chết đột tử của Quang Trung nếu chiếu vào chữ Đạo. Rõ ràng đó là một thiên tài quân sự, một bậc danh tướng cổ kim hiếm gặp nhưng tại sao lại đứt gẫy giữa chừng, và triều đại vàng son của Người cũng tan tành trong chớp mắt ?